9×1=7: HÃY CỨ SAI ĐI VÌ CUỘC ĐỜI CHO PHÉP!

Trong cuộc sống, ai cũng mắc sai lầm. Và đừng thấy sai lầm như một điều sỉ nhục, đáng xấu hổ, mấy “thánh” thiên tài của thế giới cũng từng mắc rất nhiều sai lầm đấy các bạn ạ! Nếu trên đời không có những sai lầm đó thì không thể nào có được những thành công ngọt ngào, cũng không thể nào có được những câu chuyện để sau này nhìn lại và mỉm cười với chúng.

“Tôi là con người, tôi phạm sai lầm, chẳng có gì sai vì con người đều phạm sai lầm”, đây có lẽ là một trong những câu nói được phát biểu nhiều nhất mỗi khi nhắc tới con người cùng sai lầm.

Chúng ta phạm sai lầm, chúng ta đứng lên từ những sai lầm đó và rồi chúng ta phát triển tốt hơn. Sai lầm là thứ không thể tránh khỏi trong cuộc sống nên đừng nhìn nó như cột mốc đen tối trong cuộc đời mà nó chính là cơ hội để mở ra nhiều cánh cửa tươi sáng hơn.

Một câu chuyện được chia sẻ rất nhiều trên mạng xã hội vài ngày gần đây là ví dụ điển hình nhất.

Sau khi viết xong, quay xuống nhìn học trò, tất cả chúng đều cười khúc khích vì cô giáo viết sai bảng cửu chương, những phép tính tưởng chừng mọi giáo viên phải nằm lòng rồi mới phải, đã thế lại còn viết sai ngay dòng đầu tiên. Mặc dù vậy, cô giáo mặc tràng cười khoái trá của học sinh ôn tồn đáp lại:

“Cô đã cố ý viết sai hàng đầu tiên, vì cô muốn các em học một điều quan trọng hơn học toán: Đó là một thực tế phũ phàng của thế giới này. Các em có thể thấy rằng tôi viết đúng 9 lần, nhưng chẳng có ai khen ngợi tôi về điều đó cả. Nhưng chỉ cần tôi viết sai một lần, tôi sẽ bị cười cợt chỉ trích. Đó là bài học của hôm nay.

Tôi muốn các em nhớ rằng thế giới có thể sẽ chẳng thèm khen ngợi hay trân trọng dù các em đã làm đúng hàng triệu lần, nhưng sẽ sẵn sàng tấn công các em ngay khi các em làm sai dù chỉ một lần. Nhưng đừng nản lòng, đừng thất vọng. Hãy mặc những chỉ trích đó và tiếp tục làm những điều các em cho là đúng”.


Bạn nhận thấy gì trong câu chuyện phía trên? Cho dù chúng ta có làm hàng trăm, hàng nghìn điều đúng, chẳng có ai quan tâm hay khen ngợi những điều chúng ta làm đúng cả, thế nhưng chỉ với một hành động sai, cả xã hội sẵn sàng cười vào mặt chúng ta.

Đúng vậy! Con người luôn thích chỉ trích người khác vì ai cũng có cái tôi, ai cũng cho rằng mình đúng và hơn người. Chỉ trích người khác tạo cho họ có cảm giác bề trên, được đặt mình vào vị trí cao hơn trong xã hội, chính vì thế họ chẳng ngại buông lời chê bai, tiếng xấu cho dù ở phía còn lại của câu chuyện, người bị chỉ trích chẳng thấy vui vẻ chút nào.

Ngược lại, những lời khen ngợi lại là thứ hiếm gặp trong cái xã hội hiện tại này, khen người chứng tỏ bản thân không được như người khác, hành động tưởng chừng đẹp đẽ này thực chất lại phải hạ mình để đề cao người ta. Đó là sao chúng ta chẳng mấy khi nhận được lời khen.

Thế nhưng, nếu sống cả đời chỉ mong muốn được khen, cuộc sống đó có khổ sở không khi mà lúc nào cũng phải đi tìm sự hoàn hảo, cuộc sống đó có phức tạp không khi mà luôn phải o ép mình vào khuôn mẫu mà quên đi sự tự do cá nhân và đơn giản hơn cả đó chính là khả năng trở thành một con người, một cỗ máy phạm sai lầm tự nhiên?

iống với câu chuyện đi tìm thành công, nếu cứ ngại thực hiện và chờ đợi cơ hội tuyệt vời nhất, cả đời bạn sẽ chẳng làm được gì. Thế nhưng thành công được tạo nên sau một chuỗi những thất bại, nếu không thất bại, sẽ chẳng có những thành công lộng lẫy và thế giới cũng chẳng bao giờ có được những thứ tuyệt vời như thế này.

Xin hãy nhớ rằng: Chúng ta là con người, trong cuộc sống có thể chúng ta làm nhiều điều sai khiến bản thân ân hận và ước mình có cơ hội để quay trở lại. Thế nhưng, cuộc sống không phải trò chơi, nó vẫn tiếp diễn chẳng chờ ai cả. Mặc dù vậy, hãy nhìn lại những sai lầm đã mắc, chẳng phải nó đã hình thành nên một con người như thời điểm hiện tại sao? Hãy cứ sống đi, cứ phạm sai lầm đi và biến nó thành bài học, thành những kỉ niệm đáng nhớ. Chúng ta là con người và hãy cứ sai đi vì cuộc đời cho phép.

Hồ Châu Trí

About the Author: admin

You might like

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *