Ta ngỏ lời yêu
Với bao điều trăn trở
Sợ vội vàng, ngây dại
Sợ những ngày đánh mất… cái ngu ngơ
Sợ những ơ hờ của tình yêu kết trái
Sợ vội vàng tay với
Những chuỗi buồn mộng mơ
Ta muốn nói yêu
Sợ bao điều mộng mị
Sợ tim mình chung thuỷ
Với cuộc tình ra đi
Sợ những lúc còn nhau
Trao vội nụ hôn nào
Không đau nhưng rát bỏng
Thịt da hoà lại một
Cho môi nào cột nhau
Ta ngỏ lời yêu
Trong buổi chiều mờ mịt
Những hoang tàn cô tịch
Đau vội vàng trong nhau
Ta ngỏ lời yêu
Sợ lắm điều phiền toái
Sợ những lời cãi chối
Của tháng ngày chung đôi
Muốn ngỏ lời yêu
Rồi lại thôi, thôi ngay trong tiềm thức
Dẫu tình yêu rất thực
Nhưng cuộc đời bực tức vẫn vây quanh
Muốn ngỏ lời yêu
Sợ nghe lời từ chối
Ừ thì thôi không nói
Cho mình mình không đôi
PGS. TS Huỳnh Văn Sơn