TTO – Không hẳn ai cũng có thói quen lục lọi ký ức khi xuân về. Tuy nhiên, mùa xuân lại là mùa của những ký ức. Có những ký ức người ra có thể quên bẵng trong năm nhưng ký ức của mùa xuân thật sâu sắc.
Những ký ức được chia sẻ này có thể là ký ức của cá nhân nhưng cũng có thể là ký ức của những câu chuyện tình mà tôi nhặt nhạnh đâu đó của những thân chủ dễ thương. Sự chia sẻ này như một món quà xuân dành cho những người đang yêu, chưa yêu hình thành một thói quen: ôn cố tri tân trong tình yêu.
Đó là một câu chuyện lãng mạn đến dễ thương. Họ cùng đèo nhau qua những con đường với đầy hoa rực rỡ. Cô gái và chàng trai tủm tỉm cười vì có lẽ đây là cái tết đầy ấn tượng khi họ bên nhau đến hết 29 tết mới về quê. Cô gái thì thầm rằng: “Em rất muốn có một chậu hoa mai thật đẹp để chưng ở bàn học trong ngày tết. Em muốn khi em quay lên Sài Gòn thì mai vẫn còn nở những bông hoa rực vàng đầy sức sống”.
Chàng trai nheo mắt tinh nghịch tỏ ra mình thực sự hiểu ý. Chọn một cây mai bonsai có dáng to khoẻ với hơn vài trăm nụ đang chuẩn bị bung cánh. Chàng tra hỏi giá cả thẳng thắn. Vài trăm nghìn là con số được đưa ra. Chàng trai nhìn ái ngại. Họ tiếp tục qua đến hàng hoa khác, tình hình cũng chẳng khả quan hơn. Cuối cùng, chàng trai mới thú thật là chỉ còn hơn năm trăm ngàn dạy kèm mà số tiền ấy thì quá cao. “Thôi thì hết tết anh bù cho em nhé…”.
Câu chuyện lãng mạn thứ hai đó là câu chuyện bắt đầu yêu của một cô gái. Vốn được chàng theo đuổi hơn cả năm trời cưa “cây” đà chưa ngã. Cô gái không dễ dàng trao cơ hội quý để chàng ghi bàn khi luôn giữ khoảng cách nhất định với chàng trai.
Ngày 27 tết cũng là ngày cô gái về quê ở tận Quảng Ngãi, chàng trai quyết tâm đưa cô gái với tất cả tấm lòng thành. Chở cô gái ra bến xe miền Đông với tài khéo ăn, khéo nói, cô gái hiểu rằng đây có thể là đối thủ đáng gờm. Mua vé cẩn thận, đưa cô lên xe an vị, chàng trai chia tay cô gái trong luyến tiếc.
Chờ 20 phút để xe lăn bánh, cô miên man suy nghĩ về những cảm xúc thoáng qua. Cảm giác có ai đó đang nhìn mình từ phía bên phải, cô gái nhìn qua khung cửa của chiếc xe đã rời bánh gần vài cây số vẫn thấy chàng lẽo đẽo vun ga chạy phía cánh phải nheo mắt cười đùa. Một cây số, hai cây số, chàng vẫn rong ruổi dù cô đã vẫy tay chia tay nằm lần bảy lượt. Cô gái chợt hiểu rằng đây chính là đối thủ của đời mình khi thốt lên rằng: “Em sẽ về sớm, anh an tâm nhé!”.
Cũng là sự lãng mạn không kém khi ngôi nhà trọ đã vắng người ngày tết. Là người quay lại Sài gòn sớm nhất nến anh ấy đã xuất hiện để trò chuyện và chúc tết. Vốn quen nhau đã lâu và chuẩn làm đám hỏi nên cả hai cũng không còn xa lạ. Dẫu rằng nghiêm túc trong tình cảm nhưng sự chăm sóc của anh chàng thì cũng thuận lợi do nhà trọ cũng không quá khó khăn.
Sau lời than vãn của cô gái về các món ăn ngày tết, sợ lắm thịt heo, sợ cả thịt bò, ớn lạnh luôn cả chả nem. Với một tiếng đồng hồ cô gái dọn dẹp ở lầu một, chàng trai đã làm cho cô gái thật sự “đứng hình” khi đã chuẩn bị xong món ăn chiều với mùi hương ngào ngạt. Mùi của rau luột thơm nồng, mùi của cá chiên khó phai, mùi của món nước mắm đậm đà đến lạ. Chưa bao giờ biết ăn cá vì rất sợ mùi tanh và màu đục đục của da cá,… Vậy mà khi nhìn anh ấy bỏ ra hàng giờ đồng hồ để tất bật “bay” ra chợ và chiên cá, cô gái xúc động lạ thường. Nhìn con cá vàng ươm với sự kỳ công, nhìn màu xanh bắt mắt của đĩa rau luộc. Họ tủm tỉm cười khi họ biết mình đã là của nhau một cách không chính thức.
Bữa ăn thật tình cảm và thú vị. Đó cũng là món ăn kỷ niệm ngày cưới của “cặp đôi hoàn hảo” sau gần 6 năm chung sống.
Con người sẽ dễ dàng nói lời yêu nếu biết tạo ra cơ hội quý. Con người cũng xem ký ức tình yêu là hành trang và là giềng mối để tình yêu bền vững. Hơn hết là con người biết cách thể hiện tình cảm của mình trong những tình huống quan trọng mà mùa xuân là cơ hội quý. Hãy ôn lại ký ức tình yêu của bạn, để cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, thênh thang. Nhìn lại lý ức tình yêu đề thấy mình yêu nhau hơn hoặc gầy dựng niềm tin tình yêu rằng tình yêu vẫn còn tươi rói.
Tiến sĩ tâm lý học HUỲNH VĂN SƠN
Theo Tuoitre.vn