PGS.TS Huỳnh Văn Sơn “ân tình” trong từng câu hát

Từ trước đến nay, lời ca tiếng hát luôn để lại trong lòng người nghe những suy nghĩ chiều sâu, những cảm xúc để nhớ để thương.

Vừa rồi, khi vô tình nghe được tiếng hát của PGS. TS Huỳnh Văn Sơn, cảm xúc và sự rung động mạnh mẽ nhất về làn điệu dân ca, về cái bài hát duyên quê sống lại trong tôi một cách bất ngờ.

Khi giọng ca Thầy cất lên tôi nhớ về những lời ru của mẹ từ ngày thơ ấu, ngày bé tôi nghe những bài hò, câu Lý. Khi lớn lên, tôi biết nhiều hơn về điệu hò sông nước, điệu hò yêu thương trong từng hơi thở. Tôi không chỉ nghe tiếng đàn mộc cất lên mà tôi còn thấm từng lời bên trong câu hát. Cái quen thuộc trở thành máu thịt… Và có lẽ dân ca hay những bài hát mang âm hưởng dân ca dễ trở thành khúc hát ân tình…

Khi nghe các bài hát PGS Sơn – một diễn giả hát bằng trái tim… Nước mắt đã rơi trên má tôi. Tôi đang đi xa, tôi đi theo những ước mơ và ở nơi quê nhà vẫn luôn có bóng dáng cha mẹ từng ngày chờ mong  bước chân quay về. Nghe rồi khóc, cứ như Thầy đang hát hộ lòng mình, những hi sinh, lo lắng của bậc sinh thành cho con từ ngày con còn thơ bé cho đến khi con trưởng thành tự chăm lo cuộc sống cho riêng mình. Có thể nói tôi từng khóc khi nghe diễn giả Huỳnh Văn Sơn nói… Và đến khi hát, PGS Sơn cũng làm tôi khóc vì lối thể hiện rất ân tình…

Điều tạo nên sức hút lạ kì của các bài hát trong CD online của PGS Sơn đó là tiếng nói từ trong lòng. Những gì thiêng liêng nhất, những gì làm người ta khó nói nhất đã được nói giùm thông qua lời hát. Đêm khuya, tôi bật đi bật lại ca khúc để nghe, tiếng thở của đêm, câu hát ân tình xen vào trong đó. Hình ảnh của cha cõng tôi đến trường, khi mấy đứa chúng tôi ngồi vây quanh nghe cha kể chuyện. Hình ảnh mẹ hiện lên vẹn nguyện, những lần tất tả phiên chợ cho đàn con nhỏ. Tất cả, tất cả những hi sinh thầm lặng tất cả vì những đứa con thân yêu. Tiếng hát như đang nói từng chữ ân tình mà tôi từng ngưỡng mộ…

Tôi lại nghe tiếng hát, tôi lại nghe tiếng đàn, và trong một buổi chiều khi thành phố nhạt nắng tôi thấy lòng mình bình yên. Thầm cảm ơn tiếng hát của PGS Sơn, thầm cảm ơn những giai điệu trong lời ca tiếng hát. Tiếng lòng tôi luôn muốn nói ra tận sâu trái tim mình về tình gia đình – quê hương! Tôi viết bài này để muốn gửi những cảm xúc không phải là sự ca ngợi hay cũng không phải tung hô… Nhưng tôi muốn cảm ơn chân thành… Và tôi hiểu nếu không nặng ân tình sẽ không thể hát bằng cái tình sắc sâu đến thế… Cảm ơn câu hát ân tình PGS Sơn đã trao như món quà quý dịp 8.3…

Bài hát còn thương rau đắng mọc sau hè

About the Author: admin

You might like

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *