“Thế là kết thúc một tình buồn, thế là em quyết định phải chia tay và thế là những kỷ niệm mà hai ta đã cùng vun đắp hơn năm năm trời dường như tan vỡ. Tạm biệt anh và vĩnh biệt tình yêu vô vọng này… Cảm ơn anh đã cố gắng kéo dài thời gian yêu nhưng em không muốn tình hình cứu tiếp tục như thế!”
Đó là tâm sự rất buồn của một cô gái đã có hơn năm năm yêu và hy vọng. Thế nhưng với hơn năm năm năm nuôi dưỡng và chăm bón cho tình yêu thì cuối cùng mọi chuyện cũng đã được đặt dấu chấm hết thay vào dấu chấm ước ao và khao khát. Tin nhắn tình yêu cuối cùng cũng đã trở thành tin nhắn chia tay.
Tâm sự trong một trạng thái rã rời với nhà tham vấn, cô bảo: Yêu thì cũng không phải không nhưng yêu kiểu cá vàng lửng lơ thì có cố cũng chẳng được gì… Tâm sự này không chỉ của một người duy nhất mà đã trở thành điểm đến của khá nhiều suy nghĩ của bạn trẻ khi “ngộ” về tình yêu của mình trong hiện tại.
Khác với trường hợp căng thẳng đến mức cần phải tham vấn để quên đi những nỗi buồn bất tận, nhiều bạn trẻ ngày nay cũng cứ gậm nhắm một nổi buồn lửng lơ tình yêu. Thực chất cho thấy sự lửng lơ này không quá lạ trong thực tế vì có rất nhiều lý do hay khía cạnh có thể giải thích cho vấn đề này.
H và B gặp nhau trog những chuyến công tác xã hội một cách tự nhiên và thế là họ cùng chơi chung một nhóm. Vốn tâm đầu ý hợp nên cả hai dường như “đã là của nhau” trong tiềm thức. Hơn ba năm trời chơi chung, thăm viếng nhau vào những ngày lễ lội thậm chí những chuyến xe tốc hành từ Tiền Giang ra đến Ninh Thuận hoặc ngược lại diễn ra thường xuyên… Ấy vậy, mà họ cứ lạnh lẽo và lặng lẽ vì chưa bao giờ nói tiếng yêu nhau.
Lắm lúc H muốn tiến xa hơn nhưng B thì cứ đưa ra rào cản… Khi H muốn bớt dần hay giảm dần số lần gặp mặt trong tháng thì chàng lại cứu ra tay “nghĩa hiệp” để nhen lửa lòng tưởng chừng bị nguội. Mỗi ngày với hai cuộc điện thoại đều đặn để chia sẻ tâm sự những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, mỗi ngày với một tin nhắn ngọt ngào chúc bé ngủ ngon, mỗi tháng với một nón quà xứ biển thật hấp dẫn và ấn tượng… Lòng dặn lòng cứ nguôi nhưng không thể. Ngay cả mỗi tháng nhận được số tiền thưởng gói cước nghe điện thoại vượt khung đến gần cả trăm ngàn cũng làm cô nàng nhớ chàng da diết,….
Vậy mà tiến cũng không, lùi cũng không và sau nhiều lần thăm dò, tấn công và chinh phục thì sự lửng lơ ấy bị “neo đậu” lại… Chính kiểu không bạn mà cũng không yêu ấy làm cho cả hai mệt mỏi,. Cũng may là với sự bản lĩnh và tỉnh táo, cô nàng quyết định mở lòng để cho phép một người mới làm quen, đưa đón. Ngày H công khai mối quan hệ mình cũng là lúc con cá vàng cảm thấy tiếc tiếc nhưng biết đâu điều đó lại làm cho cá vượt vũ môn để tìm “rọ” mới vừa vặn hơn,thích hợp hơn?
Kiểu yêu lửng lơ không hẳn chỉ xuất phát từ phía các chàng trai mà với những cô gái thì cũng không kém màu, kém sắc. Cứ cho phép người ấy tìm hiểu, cứ nhận quà tặng, hoa tươi, cứ gặp nhau vào những ngày lễ tết, cứ thân tình giới thiệu và cho phép về với gia đình để thăm để viếng nhưng tuyệt nhiên không hề có những động thái rằng đã chọn và đã lựa… Chàng trai thì cứ sốt ruột rằng muốn lập gia đình, cô gái thì cứu dùng dằng, thủng thẳng và đủng đỉnh … Thế là mối quan hệ vỡ tan một cách lặng lẽ như chính sự lửng lơ vốn có của nó.
Thực chất cho thấy chính kiểu yêu mà cũng như không này xuất phát từ khá nhiều nguyên nhân khác chau. Chính vì chưa hết bụng, hết dạ và chưa thật sự nghiêm túc trong tình yêu cho nên không ít bạn trẻ đã cứ “mệt mỏi” vì “đôi chân” của trái tim chạy mãi. Không hẳn là bạn, cũng không hẳn là yêu, không biết mức độ của tình yêu đang ở giai đoạn nào, không biết bước chuyển từ hôn nhân sang tình yêu sao mà dài quá… làm cho cả hai đều khổ sở.
Nếu bảo rằng bỏ hẳn thì thấy thật tiếc nhưng đeo tiếp thì cũng mệt mỏi làm sao. Cơ chế tâm lý “tiếc tiếc – mệt mệt” sẽ làm cho mỗi người cảm thấy mình đang đeo một gánh nặng hơn cả ngàn cân và dường như tải trọng của mình đà quá sức. Thực tế này tồn tại chưa hẳn là phổ biến nhưng là một thực tế đáng lo lắng dưới góc nhìn đi tìm hạnh phúc.
Bản chất trong tình yêu là tìm đến một sự dung hòa đích thực. Chính vì yêu mới có sự dung hòa cả về thể xác lẫn tâm hồn, chính vì yêu mới có sự đồng cảm một cách cao độ giữa mình và người nhưng dường như ước mong của sự tiệm cận tâm hồn khó quá khi hai đường thẳng cứ chạy song song mà không bao giờ chịu gặp nhau tại một điểm bất kỳ.
Với những lý do không nhất quán như điều kiện kinh tế còn khó khăn, công việc chưa ổn định, còn phải nuôi mẹ già, còn tính toán đến chuyện lên chức, còn tính đến việc mở công ty riêng, còn tính đến việc thử thách xem có sự hòa hợp giữa hai người hay không nên sự lửng lơ cá vàng lúc càng bị đẩy lên đến cực độ và rơi vào sự lơ lửng toàn phần.
Khi sức chịu đựng không còn và sự kiên nhẫn cũng vội vàng đi vắng thì nỗi đau cứ cố giải quyết một lần cho xong khi hai người đều cảm thấy yêu thì dễ mà cưới thì khó. Cũng đôi khi làm cho cả hai người đều tiếc nuối mà hơn hết vẫn là sự thất vọng vì chính mình đã đánh rơi cơ hội bên … người chỉ vì sự lửng lơ quá mức.
Thực tế cũng không thiếu những trường hợp vì quá “kén cá chọn canh” nên có nhiều người cứ đẩy tình trạng “bong bóng bay” tình yêu theo kiểu lửng lơ vô định khi chính người trong cuộc rất tham lam chờ người tương hợp, người trong cuộc không muốn yêu hết lòng, không muốn chọn lựa hay ra quyết định nhưng cứu “dành chổ” cứ xem người như vật “thế thân” cho nên mọi chuyện cứ không rõ ràng và rành mạch.
Văn hóa trong tình yêu ẩn chứ nhiều giá trị nhân văn và ngay cả khi người ta rất sợ thất bại trong tình yêu cũng không cho phép bất kỳ ai yêu không hết lòng. Lý lẽ sẽ hết sức giản đơn rằng mình chưa hết lòng khi yêu sao buộc ngườ ta hết dạ. Nếu mỗi người cứ nữa vời hoặc thủ thế khi yêu thì chắc chắn cả hai chỉ “tổ” làm khổ nhau mà không phải là tình yêu có đích.
Và điều đó quả thật là điều hết sức bất công cho người mà mình cứ gọi là bạn, là người yêu. Yêu lửng lơ dù có tồn tại trong cuộc sống nhưng không thể cho phép nó trở thành một nét “đặc trưng” trong văn hóa tình yêu thời hiện đại nếu người trong cuộc có thái độ rốt ráo và dứt khoát.
Nhiều nghiên cứu đã chứng minh rằng một trong những phương cách biểu hiện của tình yêu là sự hết lòng, nếu bắt đầu thấy người có sự lửng lơ thì chính mình phải nghiêm túc điều chỉnh mình cũng như tác động một cách mạnh mẽ đến người ấy. Thời gian yêu và cưới không nên quá dài vì những cuộc tình đẹp chuyển sang tình yêu thường kéo dài không quá ba năm. Dù chưa phải là mẫu số chung nhưng nếu thấy hoàn cảnh của mình tương tự thì đừng kiên nhẫn thái quá theo kiểu chịu đựng trạng thái “treo ngược” quả tìm yêu!
Liệu có cắt bỏ được kiểu yêu lửng lơ?
Rõ ràng nếu những người chưa nói yêu nhau mà tận dụng chiến thuật lửng lơ thì người trong cuộc chắc chắn phải thể hiện bản lĩnh của mình để tránh tình trạng “đặt chỗ” mà không ngồi hay chờ cơ hội.
Chính mình nên cảnh gác để không rơi bẫy. Nếu một mối tình đã chính thức yêu, chính thức tỏ tình, công khai ra mắt mà vẫn cứ lửng lơ thì nên tự thoát ra bằng những biện pháp như: thay đổi mối quan hệ, bật tín hiệu cấp cứu hay “khẩn cấp”, bày tỏ quan điểm một cách khéo léo hoặc thẳng thắn rằng tình hình hiện tại không ổn hay thậm chí tạm dừng mối quan hệ và tỉnh táo để bước tiếp hay rút lui.
Điều quan trọng của tâm lý những người trong cuộc luôn là cảm giác tiếc tiếc cũng như cảm giác không nỡ luôn hiện hữu nhưng nên hiểu rằng sự lựa chọn khôn ngoan là kiên quyết để đừng tiếp tục làm tổn thương mình cũng như đừng thử xem nỗi đau dai dẳng sẽ làm chính mình thương tổn bao nhiêu lần nữa.
Sẽ rơi vào trạng thái “nỗi dau khôn nguôi” nếu cứ tiếp tục đánh đu với tình lửng lơ và đến một lúc nào đó hiện tượng “khô máu” yêu sẽ có thể xuất hiện nên hãy biết quý từng giọt máu cứu người và cứu mình. Đó chính là sự tôn trọng chính mình cũng như tôn trọng bản chất của tình yêu và trả lại cho tình yêu những giá trị đẹp đẽ muôn đời của nó.
PGS. TS Huỳnh Văn Sơn